Linh mục Jacques-Paul Migne, được biết đến dưới tên gọi « Abbé Migne », sinh tại xứ Saint-Flour thuộc miền Cantal (Pháp) ngày 25/10/1800 và từ trần ngày 25/10/1875. Ngài nổi tiếng là một nhà xuất bản sách (éditeur).
« Mến Thánh Giá, (Các nữ tu người Việt Nam).
Hội dòng này đã xuất hiện tại Việt Nam năm 1670, cũng năm đó đã có lễ phong chức các linh mục bản xứ đầu tiên do Đức cha Bêryte, Giám mục « in partibus », Đại diện Tông toà Đàng Trong đầu tiên, thời Đức Giáo Hoàng Alexandre VII.
Bên cạnh hàng linh mục bản xứ, đâm rễ vào lòng dân tộc và gắn bó với những mối thân thương gia đình, đạo công giáo vốn luôn mau chóng thành lập dòng các trinh nữ. Trong tay đạo công giáo, linh mục và nữ tu là hai nguồn mạch tuôn đổ vào một xứ sở đức tin và đức ái. Linh mục là hiện thân của lòng nhiệt thành, liều mạng như những chiến binh giữa hiểm nguy trận tuyến ; nữ tu là biểu tượng cho sự trong trắng, chia sẻ đời sống giữa cầu nguyện với việc bác ái. Phần gia nghiệp của linh mục là chinh phục các linh hồn ; phần gia nghiệp của nữ tu là thoa dịu những nỗi khổ đau của tha nhân. Hai sứ mạng của đạo công giáo, trong đó linh mục được lương dân ngưỡng mộ như một anh hùng ; còn nữ tu được họ tôn kính như một thiên thần. Hai hình thức dấn thân phục vụ này cần liên kết với nhau để diễn tả cách viên mãn nhân đức của Kitô giáo, là một tổng hợp huyền nhiệm giữa sức mạnh và sự dịu hiền. Như ngày xưa trên núi Can-vê, mẫu người trinh nữ đã cùng với mẫu người tông đồ tham gia vào công cuộc cứu thế. Chính từ kỷ niệm đó mà hình như tên gọi « Mến Thánh Giá » đã nẩy sinh ra.
Đời sống các thiếu nữ thánh thiện này nêu được nhiều gương sáng. Các nữ tu Mến Thánh Giá không hề giữ nội vi, ngay trong thời bình. Những lời khấn mà họ tuyên thệ để dâng mình cho Thiên Chúa và dấn thân từ nay sống tiết dục, là những lời khấn đơn. Các phụ nữ đạo đức này rất đáng quý, nhất là trong thời bắt đạo, vào thời khai sinh đã phải lo việc giáo dục các trẻ nữ ; và ngày nay nữa, họ tận tâm lo nâng đỡ kẻ bệnh hoạn và việc trở lại cho các phụ nữ bê bối. Họ sinh sống bằng công việc tay chân của mình, chỉ dùng hai bữa ăn thanh đạm mỗi ngày. Họ không bao giờ ăn thịt, họ ăn chay các ngày thứ sáu và thứ bảy mỗi tuần. Hằng ngày họ dâng lên Thiên Chúa những lời kinh dài và sốt sắng. Hai lần mỗi tuần và mọi ngày trong suốt Mùa Chay, họ đánh tội và làm nhiều việc hãm mình khác.
Năm 1812, họ đã rửa tội hơn 51.000 trẻ nhỏ mà nay là từng đấy các thiên thần ngời sáng tinh tuyền và hạnh phúc trước ngai Thiên Chúa. Chúng ta phải nói thêm rằng họ là những sứ giả đáng tin cậy nhất và gan dạ nhất của các thừa sai, khi phải thâm nhập vào chốn lao tù để đem sự nâng đỡ và trợ giúp cho các vị anh hùng tuyên xưng đức tin. Nhiều người trong họ đã đạt được niềm vui [vĩnh cửu] trong những tra tấn hành hạ mà họ đã phải chịu để chu toàn sứ mệnh bác ái này.
Ngày nay, các nữ tu Mến Thánh Giá tạo thành 72 cộng đoàn và tính được khoảng 1.680 nữ tu. […] »
(Abbé MIGNE, « Amantes de la Croix » (Religieuses annamites des), in Dictionnaire des Ordres Religieux, tome IV, Paris, éditeur Migne, 1859, colonnes 94-95).
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire